Con trai của tôi đã bị tình trạng này sau khi cháu bị thủy đậu khi còn là đứa bé 7 tuổi. Hiện tại con đã gần 18 tuổi và vẫn đang bị tái phát. Con bắt đầu ở Predniselone, liều giảm dần khi protein tiểu trở lại bình thường, nhưng đã tiếp tục tái phát kể từ đó. Nhiều cách điều trị đã thay đổi trong những năm qua. Cyclosporine đã làm hỏng thận của con tôi. Bác sĩ đã truyền tĩnh mạch Ritaxumab cho con tôi nhưng cũng không ngăn cản sự tái phát. Và rồi liều lượng steroid tiếp theo lại phải cao hơn, gây ra nhiều cấn đề tiêu hóa mà ở tuổi 18 không phải là lý tưởng. Bây giờ chúng tôi cũng đang rất tuyệt vọng.
gagaga36Chào bạn.
Con trai tôi năm nay 21 tuổi, bị vct từ khi lên 4 tuổi. Nó luôn phụ thuộc vào steroid và tái phát trong vòng 4 tuần
sau khi khỏi. Các bs đã thử tất cả các lựa chọn thay thế cho steroid. Nhưng đã bị tái phát kinh khủng ở tuổi 14, bị sưng phù khắp người và phải truyền prednisolone vào tĩnh mạch - vết sưng tấy dẫn đến các vết rạn da trên khắp cánh tay và bụng của con. Lần thuyên giảm lâu nhất khi con 15 tuổi được cho dùng Cyclophosphamide. Sự thuyên giảm kéo dài 2 năm và đã cảm thấy tuyệt vời. Nhưng ngay lập tức bị tái phát và được cho
thuốc Tachrylymus. Bệnh thuyên giảm 12 tháng nhưng
sau đó phải nhập viện - lần này con đã hết phù bằng frusamide được tiêm tĩnh mạch. Con phải chờ đợi sự chấp thuận cho Rituximab nhưng trong thời gian đó bệnh tái phát nặng. Hiện đang nằm viện trong tình trạng phù nề khủng khiếp khi truyền tĩnh mạch prednisolone, frusamide, albumin và rituximab. BS cho gấp đôi liều rituximab mỗi tuần một lần trong 4 tuần.
Chúng tôi chán nản vô cùng. Con là một trong 4 người con của tôi - thông minh và đầy tham vọng nhất. Con đang học năm thứ 3 đại học và tất cả những đau khổ bệnh tật đã khiến sự tự tin của con bị suy sụp khủng khiếp. Cả gia đình tôi đang đấu tranh để đối phó. Hôm nay vết sưng tấy vẫn không giảm dù đã dùng hết
thuốc, con nằm liệt giường và vô cùng khó chịu vì vết sưng tấy. Tôi
chắc chắn rằng có rất nhiều nghiên cứu đang được tiến hành - tuy nhiên, vì nó không phải là một căn bệnh phổ biến và vì thận rất phức tạp và không thể dễ dàng.
Tôi sợ hãi không dám hỏi bs về tiên lượng của con như thế nào. Con của bạn đã dùng Rituximab bao lâu
trước khi tái phát?
Thật là buồn, tôi có thể khóc lúc nào không hay. Cuộc sống đã rất tàn nhẫn với tôi. Tôi mất mẹ vì một căn bệnh khủng khiếp khi tôi 25 tuổi và em gái tôi (20 tuổi) khi tôi 26. Em gái tôi được chẩn đoán mắc bệnh Lupus khi
cô ấy 11 tuổi và được điều trị bằng steroid.
Cô ấy, giống như con trai tôi đầy vết rạn da.
Cô ấy đã tự tử 9 tháng
sau khi mẹ tôi qua đời vì bị chứng rối loạn tâm thần.
Một trong những điều con trai tôi không thể đối phó là tất cả bạn bè của nó đều khỏe mạnh và có thể sống một cuộc sống bình thường, mãn nguyện - nó cảm thấy mình là người duy nhất đau khổ.